Hòa chung trong không khí rộn ràng của ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10, chúng ta không chỉ tôn vinh vẻ đẹp dịu dàng, mà còn gửi lời tri ân đến những đóng góp bền bỉ và thầm lặng của phái đẹp trong mọi lĩnh vực của cuộc sống. Ở mái trường Lương Thế Vinh, hình ảnh ấy hiện lên thật gần gũi: từ những cô giáo miệt mài bên trang giáo án, đến những cô lao công cần mẫn sớm khuya giữ cho ngôi trường luôn sạch đẹp và trong lành. Nhân dịp đặc biệt này, hãy cùng trường Lương Thế Vinh lắng nghe và khám phá những câu chuyện giản dị mà xúc động về họ. Bởi mỗi người phụ nữ nơi đây, bằng tình yêu thương và trách nhiệm, chính là một mảnh ghép quý giá góp phần tạo nên bức tranh Lương Thế Vinh nhân văn, ấm áp và chan chứa yêu thương.
Tiếng nói từ Ban giám hiệu – Những người giữ ngọn lửa nhân tâm
Ở góc nhìn của một nhà quản lý, cô Văn Liên Na – Phó Hiệu trưởng nhà trường – đã khẳng định rằng người phụ nữ trong giáo dục không chỉ là người truyền đạt tri thức, mà còn là “linh hồn” của sự kiên nhẫn, dịu dàng và tận tâm. Cô chia sẻ đầy ý nghĩa: “Giáo dục sẽ trở nên khô cứng nếu thiếu bàn tay của người phụ nữ, và xã hội cũng sẽ bớt đi phần nhân hậu nếu trường học vắng bóng hình ảnh của họ.”

Tại Lương Thế Vinh, trong tổng số 154 giáo viên, có tới 115 là giáo viên nữ – một con số không chỉ thể hiện sự áp đảo về số lượng, mà quan trọng hơn, là minh chứng cho sức mạnh, sự bền bỉ và tầm ảnh hưởng sâu sắc của phụ nữ trong sự nghiệp trồng người. Theo cô Na, chính họ là ngọn lửa âm thầm thắp sáng niềm tin, gieo hy vọng cho học sinh và đồng nghiệp. Nhờ vậy, Lương Thế Vinh không chỉ đơn thuần là nơi dạy chữ, mà còn trở thành mái ấm chan chứa tình thầy trò, tình đồng nghiệp, tình người.
Nhân ngày 20/10, cô Văn Liên Na trân trọng gửi lời tri ân đến tất cả những người phụ nữ của mái trường – những người đã thắp sáng vẻ đẹp của nghề dạy học, đồng thời lặng lẽ nuôi dưỡng tâm hồn và bồi đắp nhân cách cho biết bao thế hệ học sinh Lương Thế Vinh.
Hai thế hệ giáo viên – Chung một tình yêu nghề, một bản lĩnh phụ nữ
Bên cạnh việc tôn vinh vẻ đẹp dịu dàng, ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10 còn là dịp để ghi nhận bản lĩnh và tâm huyết của những người phụ nữ đã chọn gắn bó với sự nghiệp trồng người. Tại Lương Thế Vinh, câu chuyện của hai thế hệ giáo viên là minh chứng sống động cho sự kế thừa ấy – nơi trí tuệ, lòng nhân hậu và bản lĩnh của người phụ nữ được lan tỏa qua năm tháng.
Cô Trần Thị Thành – Tổ trưởng Tổ Ngữ văn THCS, người đã dành hơn 20 năm cuộc đời gắn bó với ngôi trường Lương Thế Vinh cho biết: “Ban đầu cô đến với nghề như một sự phân công của thời cuộc, nhưng nhờ có bản lĩnh và sự kiên trì của một người phụ nữ, cô đã biến trách nhiệm thành đam mê, biến bổn phận thành tình yêu nghề”. Kỷ niệm khiến cô nhớ mãi chính là khi được cố Nhà giáo Văn Như Cương tin tưởng giao trọng trách dẫn chương trình kỷ niệm 25 năm thành lập trường. Với cô, niềm tin ấy không chỉ là sự ghi nhận, mà còn là minh chứng cho giá trị của niềm tin và sự tận tụy – những phẩm chất đặc trưng của phụ nữ trong nghề giáo.

Trong khi đó, cô Lê Thu Trang – một giáo viên trẻ mới về trường, mang đến sắc màu tươi mới của tuổi trẻ và nhiệt huyết. Xuất thân trong gia đình có truyền thống giáo dục, ước mơ đứng lớp đến với cô từ những trang giáo án của mẹ. Với cô Trang, phụ nữ trong nghề giáo chính là những người đủ tinh tế để nhận ra sự thay đổi nhỏ nhất trong tâm lý học sinh, đủ mềm mại để sẻ chia, và cũng đủ mạnh mẽ để dìu dắt. Cô chia sẻ: “Chúng tôi không chỉ truyền đạt kiến thức, mà còn đồng hành như một người bạn, người chị, người mẹ để nuôi dưỡng tâm hồn học trò.”

Hai thế hệ – một từng trải, một trẻ trung gặp nhau ở tình yêu nghề và sức mạnh phụ nữ. Câu chuyện của họ chính là minh chứng cho vẻ đẹp của người phụ nữ không chỉ nằm ở sự dịu dàng, mà còn ở trí tuệ, lòng nhân hậu và bản lĩnh vững vàng trong hành trình gieo mầm tương lai.
Những người phụ nữ thầm lặng – ngọn lửa giữ gìn nhịp sống cho mái trường
Có những cống hiến thầm lặng không vang lên trên bục giảng, không hiện diện trong những bài kiểm tra hay thành tích, nhưng lại là nhịp đập bền bỉ nuôi dưỡng cả một mái trường. Ở Lương Thế Vinh, bên cạnh đội ngũ giáo viên tận tụy, còn có những người phụ nữ ngày ngày góp phần tạo nên một môi trường giáo dục ấm áp, đầy đủ và chan chứa tình người. Họ không chỉ là những “người làm việc”, mà là những “người giữ gìn nhịp sống”, mang đến cho học trò cảm giác an toàn, bình yên và được yêu thương.
Trong số đó, câu chuyện của cô Nguyễn Văn Hà An – Chánh văn phòng thật sự đặc biệt. Hành trình gắn bó từ tuổi thanh xuân với ngôi trường khiến cô trở thành minh chứng sống động cho câu nói: “Lương Thế Vinh là nhà”. Cô từng là một học sinh đầy mơ ước, rồi trở thành một giáo viên tận tụy, một cán bộ quản lý nhiều trách nhiệm và nay là một phụ huynh tự hào khi con mình cũng tiếp tục lớn lên dưới mái trường này. ‘Ở nơi đây, tôi đã trưởng thành, đã gửi trọn tuổi trẻ và cả tình yêu của mình cho một mái nhà thứ hai,’ – cô hạnh phúc chia sẻ.

Nếu câu chuyện của cô Hà An gợi lên niềm tự hào, thì hành trình của cô Vũ Thị Vân – người lao công đã lặng lẽ gắn bó 7 năm lại thắp sáng một vẻ đẹp bình dị mà ấm áp. Giữa bao ngày nắng mưa, đôi tay cô trở nên chai sạn, nhưng bù lại, cô nhận về những điều vô giá: sự lễ phép của học trò, ánh mắt tôn trọng và những tiếng chào thân thương mỗi sớm mai. “Chỉ cần các em cúi đầu chào, gọi đúng tên, tôi đã thấy công việc của mình đầy ý nghĩa,” – cô nói. Với cô Vân, niềm tự hào lớn nhất không chỉ là góp phần giữ cho trường lớp sạch sẽ, tươm tất, mà còn là được làm việc dưới mái nhà Lương Thế Vinh – nơi ban giám hiệu luôn yêu thương, quan tâm và giúp đỡ tận tình. Chính sự tin tưởng và sẻ chia ấy đã trở thành động lực, giúp cô thêm gắn bó, thêm vững tin để cống hiến bằng tất cả tình thương và tâm huyết.

Ở một góc khác, cô Thanh Thủy – tổ trưởng bán trú đã dành trọn 10 năm thanh xuân cho từng bữa ăn, giấc ngủ của học trò. Giữa bộn bề công việc quản lý bán trú và chăm sóc học sinh, niềm hạnh phúc lớn nhất của cô là khi ngồi ăn cùng các em, lắng nghe những câu chuyện hồn nhiên, đôi khi ngô nghê mà ấm áp chẳng khác nào một gia đình. “Công việc vất vả đến đâu cũng đáng, vì tôi thấy mình như một người mẹ thứ hai của học trò,” – cô Thủy chia sẻ. Với cô, hạnh phúc đôi khi chỉ giản dị trong một lời chào lễ phép hay tiếng “con cảm ơn cô” chân thành của học trò. Những khoảnh khắc nhỏ bé ấy đủ để nhắc cô rằng công việc mình làm dù thầm lặng vẫn góp phần nuôi dưỡng sự trưởng thành của bao thế hệ. Chính niềm tin ấy khiến cô thêm yêu nghề, thêm gắn bó và tự hào khi được là một phần của mái nhà Lương Thế Vinh.

Với cô Nguyễn Thị Hường – nhân viên y tế của trường, mỗi ngày làm việc không chỉ gắn với những toa thuốc hay những ca sơ cứu, mà còn chan chứa tình thương và trách nhiệm. Cô vẫn luôn lặng lẽ trở thành chỗ dựa để học trò được chăm sóc tận tình khi đau ốm, để các em biết rằng bên cạnh mình luôn có một người quan tâm và chăm sóc. Kỷ niệm đọng lại sâu sắc nhất trong cô là khoảnh khắc những gương mặt học trò sau cơn bệnh trở lại, nở nụ cười hồn nhiên và cất lời: “Con khỏe rồi, cô ạ!”. Chỉ một câu nói giản dị nhưng đủ để xua tan mọi mệt nhọc, để cô thấy rõ ý nghĩa trong công việc thầm lặng của mình – rằng sự tận tâm đã thực sự được học trò cảm nhận và trân trọng.

Trong khi đó, cô Thanh Xuân – thủ thư của trường lại tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ bé nhất: những cuốn sách được học trò nâng niu, thói quen đọc sách được hình thành, hay đơn giản là sự gắn bó, sẻ chia trong môi trường làm việc chan chứa yêu thương. Với cô, thư viện không chỉ là kho tri thức, mà còn là nơi gieo mầm đam mê và thói quen học tập suốt đời cho học sinh.

Mỗi người một công việc, một hành trình, nhưng điểm chung của họ chính là sự tận tâm và tình yêu dành cho mái trường. Ngày 20/10, khi cả nước tôn vinh phụ nữ Việt Nam, những câu chuyện giản dị mà xúc động ấy càng làm sáng rõ hơn hình ảnh của những “người giữ gìn nhịp sống” Lương Thế Vinh – những bông hoa lặng lẽ tỏa hương, làm đẹp cho đời và nuôi dưỡng bao thế hệ trưởng thành
Chân dung người phụ nữ Lương Thế Vinh
Ở Lương Thế Vinh, hình ảnh người phụ nữ hiện diện trong muôn vàn vai trò khác nhau: nơi bục giảng với dáng hình người thầy, ở bếp ăn với những bữa cơm đong đầy, trong từng trang sách ở thư viện, trong từng căn phòng gọn gàng sạch sẽ hay trong những phút chăm sóc tận tình của cô y tế. Mỗi công việc, mỗi vị trí tưởng chừng riêng lẻ, nhưng khi ghép lại đã vẽ nên một bức chân dung chung: người phụ nữ Lương Thế Vinh – bình dị mà kiêu hãnh, lặng thầm mà rực rỡ.

Nhân ngày 20/10, xin gửi lời tri ân chân thành tới tất cả những người phụ nữ của mái trường Lương Thế Vinh – những người đã thắp sáng tình yêu nghề, nuôi dưỡng tâm hồn và gieo mầm tri thức cho biết bao thế hệ học trò. Chúc các cô, các chị luôn giữ ngọn lửa nhiệt huyết và niềm tự hào trong tim, để mỗi ngày đi làm đều là một hành trình ý nghĩa và rạng rỡ.